Thursday, May 17, 2018

Giáng Sinh xưa - Put your head on my shoulder (38E)


“Em sang nhà chơi với anh một chút nhé?” B hỏi tôi khi anh vừa lái xe đi. 
“Được thôi, nhưng có lẽ em sẽ không ở lâu được đâu, em bắt đầu cảm giác hơi buồn ngủ vì thuốc đây.”
“Không sao, chỉ ghé chơi một tí. Anh thích cảm nhận sự hiện diện của em trong nhà anh!”

Tôi mỉm cười, thì tôi cũng thế, luôn thích mỗi khi anh lù lù xuất hiện trước cửa nhà mình rồi khi anh bước vào thì cứ luôn khuấy động không gian riêng tư và yên ắng thường ngày của tôi. B chỉ im lặng lái xe, trông anh cũng có vẻ mệt mỏi nhưng đôi mắt lại không che giấu được những tia sáng hạnh phúc. 

Về đến nhà B, Daisy lại lăn xăn chạy ra cửa đón chúng tôi. Jacqueline đi chơi đâu đấy chưa về nên Daisy có lẽ đã rất buồn chán vì phải ở nhà một mình trong nhiều giờ. Cô ả đã quen với tôi và xem tôi như người nhà từ lâu, luôn mừng rỡ mỗi khi tôi đến nhà và lúc nào cũng chạy theo tôi và đòi tôi gãi đầu gãi tai cho ả. Chơi như thế thì được, nhưng sợ nhất là cái đoạn ả cứ rình rập, khi nào tôi không để ý là chồm lên liếm vào mặt tôi. Đoạn ấy thì tôi thấy gớm chứ chẳng yêu được chút nào.

B mỉm cười khi thấy tôi và Daisy tình thương mến thương với nhau, bước đến xoa đầu Daisy, bật nhạc jazz êm dịu rồi xuống bếp lấy nước uống cho tôi. Trời xuân nắng ấm nên chiếc lò sưởi đã trở nên nguội lạnh, tôi nhớ lắm hình ảnh những súc gỗ cháy răng rắc trong lò và tỏa hương gỗ cháy thơm dìu dịu trong những ngày đông lạnh lẽo, khi ấy thi thoảng tôi đã có dịp ngồi trên sofa trước lò sưởi, ăn bánh uống trà với Jacqueline. Đã có lúc tôi nhớ đến B hồi tôi và anh vẫn còn đang thăm dò nhau, và tưởng tượng đến hình ảnh tôi và anh sẽ ngồi ở đấy, cùng ngắm ánh lửa lung linh và lay động trên nền nhạc dịu dàng mượt mà của Bach, tôi sẽ dựa đầu vào vai anh trong khi anh lơ đãng xoắn ngón tay vào tóc tôi, hoặc tôi sẽ ngồi ở đấy và ngắm anh trong khi anh đàn và hát cho tôi nghe, với một đóa hồng nhung đỏ rực nằm hờ hững trên chiếc đàn dương cầm đen tuyền bóng lộn. Hoặc tôi và anh sẽ khiêu vũ trên nhạc nền lãng mạn, rồi anh sẽ tỏ tình với tôi. Rồi hai ly rượu vang uống dở. Và những nụ hôn bốc cháy …

“Em đang nghĩ ngợi gì thế, anh vừa hỏi em có muốn uống trà hay không mà chờ mãi chẳng nghe em trả lời!” Tiếng B vọng ra từ bếp khiến tôi giật mình choàng tỉnh. 
“Ơ, không, cám ơn anh. Em chỉ cần uống nước thôi!” Tôi thoáng đỏ mặt và tự cười mình.

B đã bước ra với một cái khay có hai ly nước và một đĩa nhỏ đựng bánh ngọt, miệng lại nhoẻn cười nhìn tôi khi đặt khay xuống bàn, rồi anh quay lại vào bếp tìm tòi lục lọi gì đấy một hồi. 

“Ah, tìm ra rồi!” Anh reo lên rồi bước trở ra phòng khách, tay cầm cái kềm cắt móng tay và ngồi xuống cạnh tôi. 
“Anh bị xước móng, từ khi nào ấy nhỉ …” Anh vừa nói vừa đưa kềm lên định cắt phần xước ấy đi thì tôi đã ngăn lại. 
“Để em cắt móng tay cho anh!” 

B nhìn tôi hơi ngỡ ngàng, rồi đưa cái kềm cho tôi. 

“Về đoạn này thì anh nghĩ em sẽ làm khá hơn anh. Lần nào anh cắt móng tay cũng đều có tí huyết cả!” Anh mỉm cười. 

Tôi cắt phần móng bị xước cho B, rồi cắt móng nốt cho những ngón tay còn lại của anh, trong đầu lại nhớ đến lần tôi run rẩy thay băng gạc cho anh ở nhà tôi hôm nào, cảm giác việc ấy xảy ra cách đây đã hàng thế kỷ. Đây là trò chơi bí mật của tôi, vì tôi yêu lắm những ngón tay nghệ sĩ tuyệt đẹp của anh. Chúng thon dài thậm thượt, rám nắng, trông rắn rỏi nhưng lại mềm mại đến lạ kỳ, tôi cứ mân mê bàn tay anh với trò chơi của mình trong khi anh nhìn tôi âu yếm. 

“Lần cuối cùng anh được phụ nữ cắt móng cho hình như là khi anh mười tuổi thì phải!” Anh cười. “Đã lâu rồi móng tay anh mới gọn gàng được như thế này.” Anh nói tiếp khi nhìn tôi giũa móng cho anh, và lại mỉm cười.
“Này B, anh nhớ đừng tự cắt móng tay nhé, để dành đấy, khi nào gặp em thì em sẽ cắt cho anh.” 
“Như thế được đấy, anh sẽ thưa với chỉ huy của mình thế này: thưa ngài Đại tá, tôi cần về nhà gấp vì móng tôi bị xước và cần được bạn gái cắt móng tay cho mình ngay!” Anh cố tình nói giọng ồm ồm khiến tôi cười ngất, suýt nữa thì lấy tí huyết trên đầu móng tay anh.
“Cẳng tay anh có một vết sẹo tròn tròn như đồng xu đây này,” tôi vừa nói vừa xoa nhẹ ngón tay lên đấy, “vụ gì anh còn nhớ không?”
“À, vụ ấy hả … là do đánh nhau.” Anh tủm tỉm cười. “Đánh nhau vì gái!” Anh bắt đầu cười to. 
“Thật ư?” Tôi thích thú và ngạc nhiên. “Em cứ nghĩ anh thuộc dạng đánh du kích hơn là giáp lá cà như thế!” Tôi đã cười ngoác mồm. 
“Biết ngay là em sẽ nói như thế!” Anh cười ngất. “Anh cố tình nói như thế để mua vui cho em đấy. Nhưng sự thật câu chuyện là như thế này.” Rồi anh bắt đầu kể. 
“Lần ấy anh đang ở một cái bar với một thằng bạn, năm ấy anh đang học năm thứ ba. Đó là năm bọn anh bắt đầu được trường cho phép lái xe, lại vừa đủ hai mươi mốt tuổi, là tuổi được phép vào bar nên hai thằng rủ nhau đi chơi xa cho thỏa những ngày tháng bị chôn chân trong học viện hai năm đầu. Có hai cô gái đang ngồi với nhau và hai gã đàn ông đến làm quen, nhưng hai cô gái ấy không thích bị làm phiền mà hai thằng kia cứ mè nheo bỡn cợt khiến hai cô rất bực và có vẻ hơi sợ nữa. Thế là anh bước đến can thiệp.” Anh lại cười. 
“Ôi, anh đến kiếm chuyện với hai gã kia ư?”
“Không, là hai gã ấy tự kiếm chuyện đó chứ! Người ta đã không thích mình thì làm ơn biến đi, lại còn mè nheo nên mới sinh sự đấy chứ!” Anh lại thong thả tường thuật câu chuyện cho tôi nghe. 

"‘Hai cô có cần được giúp gì không?’ Anh hỏi hai cô gái.
‘Mày muốn gì?’ Một trong hai thằng kia hỏi lại anh. 
‘Tao muốn mày để cho hai cô ấy được yên.’ Anh trả lời chúng nó.
‘Biến đi, đừng chõ mũi vào chuyện của tao!’ Thằng kia đã gầm lên.
‘Ơ, không được, tao lại thích chõ mũi vào những thằng làm mất mặt đàn ông như bọn mày đấy!’"

“Thế là, thằng ấy điên tiết lao vào anh nhưng anh đã nhanh chóng giải quyết thằng đó khá gọn gàng!” Anh nháy mắt. “Thằng bạn nó thấy thế thì cũng xông vào đánh anh, và trong khi anh đang bận xử lý nó thì thằng kia đã lồm cồm bò dậy, đập vỡ một chai bia làm vũ khí … kết quả là anh lãnh được một huy chương chiến công mang về khoe với em đây!”
“Ôi, thằng ấy chơi như thế là quá hèn!” Tôi kêu lên bất bình. 
“Thì đấy,” anh cười, “đàn ông như thế thì anh cũng không trông mong hắn sẽ chơi đẹp.”
“Nhưng anh quá liều, một mình đánh hai thằng kia chắc chắn sẽ có bất lợi, còn anh bạn của anh khi ấy đang ở đâu mà không đến tiếp cứu đồng bọn?”
“Hai thằng ấy có vẻ đang say xỉn, thế nên anh mới tự tin bước đến hỏi thăm chúng nó. Với lại anh chỉ muốn đến can thiệp chứ không có ý đánh nhau. Còn thằng bạn anh, khi ấy đang bận tán gái, cho đến khi thấy bảo vệ chạy rầm rập đến hiện trường, hai thằng kia nằm sóng xoài dưới đất và tay anh bê bết máu thì đã quá muộn! Thằng bạn anh được đào tạo để trở thành navy SEAL, người to như cầu thủ bóng bầu dục, tính tình thì nóng nảy. Cũng may nó đến muộn, chứ nếu cùng tham gia với anh ngay từ đầu thì hai thằng kia chắc chỉ có nước … hốt xác mang về!” 
“Chà chà, thế người hùng có được mỹ nhân đền đáp gì không đấy?” Tôi nháy mắt cười hỏi anh.
“Bảo vệ bar suýt nữa đã tống cổ anh ra ngoài cùng hai thằng kia, may nhờ hai cô làm chứng và bảo lãnh cho. Nhưng anh thấy tình hình không ổn vì ngại tai tiếng, lỡ tin tức về vụ này bay về tới trường thì anh sẽ bị kỷ luật rất nặng, thế nên đành phải đánh bài chuồn sớm. Tiếc ơi là tiếc!” Anh lại nháy mắt.
“Tiếc thật ấy chứ!” Tôi nháy mắt lại với anh. “Em không ngờ anh cũng từng đánh nhau hoành tráng ngoài đường như thế!”
“Từ bé anh đã luôn được dạy ‘never start a fight, but always finish it!’ Thế nên anh cứ thi hành triệt để lời dạy ấy thôi!”
“Mà đúng là số anh cứ toàn mang sẹo khi làm người hùng cứu mỹ nhân nhỉ!” Tôi lại vuốt nhẹ lên vết sẹo bỏng trên tay anh.  
“Ít ra vết sẹo bỏng này cũng xứng đáng với cái giá của nó, phải không?” Anh nhìn tôi âu yếm và thơm lên tóc tôi. 

Daisy lúc này đã lờn vờn gần đĩa bánh, hếch hếch mũi lên ngửi, mặt thèm thuồng tội nghiệp. 

“Daisy được phép ăn bánh không anh?” Tôi hỏi trong khi tay đã cầm một cái bánh lên định cho cô ả.
“Ngày thường anh đã có chỉ thị không được cho Daisy ăn vặt vì dạo này nó thừa cân nhiều quá, hôm nay Jacqueline không có ở nhà, nên chúng ta có thể lén lút thưởng cho nó một cái bánh.” B cười và gãi đầu Daisy. 
“Đây,” tôi nói với Daisy và đút bánh cho nó ăn. “Tội chưa, mặt thèm thuồng thế thì ai nỡ không cho!”
“Em dễ động lòng với loài vật nhưng lại sắt đá với loài người đúng không?” B hỏi đột ngột khiến tôi lúng túng, rồi chỉ mỉm cười ý nhị, quyết định không trả lời câu hỏi ấy. 

"Những buổi tối mùa đông vừa qua thì em thường làm gì?” B hỏi tôi sau một quãng lặng ngắn. 
“Ăn, đọc, và ngủ!” Tôi đáp gọn lỏn, mỉm cười.
“Ngoan thế à! Em hay đọc gì?”
“Em thích đọc các tác phẩm văn học kinh điển của thế giới, tủ sách danh nhân, em cũng hay đọc Dale Carnegie …”
“Mr. Darcy thế nào rồi, đã bớt lạnh lùng kiêu hãnh chưa?” Anh nháy mắt hỏi tôi. 

Ơ hay, tôi ngơ ngác trong một giây, chợt nhớ hôm anh đột ngột đến nhà, tôi đã cố tình giấu cuốn sách “Kiêu hãnh và Định kiến” của Jane Austen đi mà vẫn chẳng giấu được đôi mắt hay quan sát nhạy bén của anh.

“À, Mr. Darcy chỉ giả vờ lạnh lùng thôi, chứ chàng ấy đã yêu Elizabeth nồng nàn say đắm …” tôi nhìn anh ỡm ờ, “và đã tỏ tình với nàng!”
“Gặp người như Elizabeth thì có lạnh như Mr. Darcy cũng phải tan chảy thôi!” B mỉm cười. 
“Còn anh thì sao? Anh hay đọc gì?” Tôi lảng đi.
“Anh cũng đọc các tác phẩm văn học kinh điển, đó là một trong những đầu sách bắt buộc phải đọc hồi còn trung học, nhưng anh thích đọc sử và địa lý hơn. Anh thích được đọc về những vùng đất mới, về những gì đã xảy ra từ xưa. Anh thích khám phá tìm tòi. Nhìn em, anh đã có cảm giác em là người có chiều sâu và ham học hỏi. Anh thích phụ nữ như thế.”
“Em cũng thích nhiều thứ về anh.”
“Chẳng hạn như?”
“Just the way you are!” Tôi nháy mắt và cười với anh. “Anh tôn trọng phụ nữ, anh giỏi nhưng khiêm tốn, anh cũng luôn làm em cười và em luôn cảm thấy an toàn và ấm áp khi ở bên anh. Nói chung, anh là người đáng tin cậy và điều ấy nói lên rất nhiều về một người.”
“Wow, cám ơn em, anh chưa bao giờ được ai khen nhiều đến thế, em làm anh bối rối quá! Dạo gần đây anh có nhiều việc phải giải quyết, chuyện công việc lẫn cá nhân. Từ từ anh sẽ kể thêm cho em nghe. Những ý nghĩ và cả buồn phiền về những việc ấy khiến anh rất mệt mỏi và cáu kỉnh, nhưng anh để ý, mỗi khi nghĩ đến em là lòng anh dịu lại, tươi mát hơn.” Rồi anh nhìn và chỉ lên cửa sổ phòng anh. “Có đôi khi anh cứ đứng trong phòng mình, vén màn cửa sổ nhìn em chăm chỉ học đàn bên dưới nhà, anh thấy em thật dễ thương và thánh thiện, lòng anh cứ cảm giác bình an đến lạ kỳ…”
“Mẹ anh có nói với em về việc ấy … về việc anh có vẻ đang vui về một việc gì đấy, sau hơn một năm chẳng thấy nụ cười trên môi anh. Dường như bà ấy đang ám chỉ về em …”
“Trời đất, bà ấy có còn kể gì cho em nghe nữa không?” B như choàng tỉnh giữa những cơn mơ màng khiến tôi phì cười.
“Anh có bí mật gì không muốn cho em biết à?” 
“Ai mà chẳng có bí mật!” Anh nháy mắt. “Xem ra bà ấy hoàn toàn theo phe em rồi!”

Lúc này tôi đã tựa đầu lên vai anh, khẽ nhắm mắt, tay lại lơ đãng vuốt nhẹ trên ngực anh. 

“Ôi em đừng sờ mó anh như thế, không ổn đâu!” Anh cười rồi hôn tôi thật dịu dàng. 

Tôi bắt đầu mệt và buồn ngủ díp mắt lại nhưng không nỡ đòi về. B cầm lấy cái gối và đặt ở đầu sofa bên kia cho tôi nằm xuống, nhưng tôi lắc đầu, đòi nằm gác đầu lên đùi anh khiến mắt anh long lanh. Anh nhẹ xoa đầu cho tôi và với tay lấy quyển tạp chí đang đọc dở trên bàn trong khi Daisy đã sung sướng nằm ngủ và ngáy nhè nhẹ dưới chân anh từ đời nào. Tôi mơ màng giữa tiếng nhạc êm dịu, tiếng ngáy buồn cười của Daisy, nhịp thở đều và nhẹ của B, thi thoảng anh lại cầm tay tôi lên và thơm vào đấy. 

Sáng sớm hôm sau, tôi thức giấc và thấy mình vẫn nằm gối đầu lên đùi B, trên người lại có một cái chăn. Anh đã ngủ ngồi trên sofa suốt đêm như thế, tờ tạp chí đã rơi xuống đất bên dưới cánh tay buông thõng. Có lẽ Jacqueline đi chơi khuya về, thấy cảnh tượng bất ngờ, tôi và B đứa ngủ nằm đứa ngủ ngồi trên sofa nên đã thương tình quẳng cho hai đứa cái chăn ấy!

34 comments:

  1. Em cứ tưởng sáng hôm sau thức dậy đang thấy mình nằm trong phòng anh B, quanh phòng là ảnh lịch Playboy dán kín tường, còn anh B thì nằm dưới đất luôn chứ =))

    Người ta yêu nhau thì mong nghe Debussy, chị nữ chính lúc yêu thì mong nghe Bach, thế này thì câu chuyện còn platonic dài dài hehe

    Tập này dễ thương quá, em rất thích chị nữ chính, nhưng hơi thấy thương quả blue balls của anh B hụ hụ. Hy vọng đêm ấy anh B cũng mệt hết hơi nên nghe Daisy ngáy và nghe chị nữ chính ngáy là ngủ luôn (vào đợt dị ứng phấn hoa mũi hay nghẹt nên dễ ngủ ngáy) ;))

    Mà chị Tú uống được vang là giỏi đấy ạ. Trong dạ dày của người Á thiếu một enzym chuyên tiêu hoá cồn, nên mình chỉ uống một chút đã đỏ mặt và rất dễ say. Em chả bao giờ uống rượu vang, vì thường uống nửa ly là bắt đầu nhảy nhót và nói linh tinh, uống hết một ly là mệt muốn lăn ra ngủ rồi đó o_O

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị đã bảo chắc chắn entry này sẽ không giới hạn trí tưởng tượng của cô Thùy Tiên mà =)). Tường dán đầy ảnh lịch Playboy haha, hay là tại vì thế nên chàng chẳng dám bế nàng lên phòng mình ấy nhờ?

      Nói chuyện Bach, tháng 3 là tháng sinh nhật Bach nên tối nào ôm radio cũng nghe nhạc của ông ấy. Đợt ấy chị đang tập bài "Air on a G string", chàng liếc thấy bài ấy trong sách nhạc thì cười vang, bị mẹ liếc cho toét mắt tập hai. Mình ngơ ngáo, đâu biết G string là cái quỷ gì =)), quen chàng đúng là học được nhiều thứ hay ho vô cùng =))

      Em cứ tội cho anh B, chứ khi anh ấy được đền bù xứng đáng thì có tội cho nữ chính không đấy? ;). Hôm ấy chàng mệt đừ vì vừa đi xa về, chắc đọc được vài chữ thì đã lăn ra ngủ, hy vọng chưa kịp nghe mình ngáy =))

      Chị cũng chẳng uống được rượu đâu, tại mình tập tành thế thôi chứ uống vang vào là đầu lâng lâng loạn xạ. Mà chàng bảo khi chị có tí rượu vào là chị rất tếu, thế thì còn gì là nữ tính hiền thục nữa :D

      Delete
    2. Chắc anh chàng sợ bị chị nạt nên mới không dám bế lên phòng đấy ;))

      G string =))) Em cũng thích bài ấy lắm, cả Prelude 1 in C major nữa. Hình như ai chơi piano cũng biết 2 bài đấy, kể cả không nghe Bach :)

      Anh chàng được đền bù xứng đáng mà thì phải chúc phúc cho nữ chính chứ sao lại tội cho nữ chính ạ lmao

      Lại chuyện rượu. Không hiểu sao uống vang thì em nửa ly đã "xỉn", còn vodka với martini thì uống 4-5 ly mới bắt đầu liêng biêng =))

      Delete
    3. Vụ G string =)), có nên kể trong một entry khác không nhở? Có nhiều chuyện trời ơi đất hỡi chị chẳng dám kể chi tiết trong các entries =)).

      Trong cơ chế "xin, cho" thì ta phải chúc mừng người xin chứ sao lại chúc phúc người cho nhỉ :D. Mà em nói cũng có lý, hải quân vừa đổ bộ lên đất liền, đúng là người ngoài thấy thế thì chỉ cười nửa miệng và bảo "good luck!" cho các cô =))

      Hình như vang làm mình say xỉn nhanh hơn các loại cồn khác thì phải, nhưng nếu uống chậm và uống nhiều nước trước ly thứ hai thì chị thấy ok. Em uống được 4-5 ly vodka / martini á? Chị ngả mũ chào :-)))

      Delete
    4. À, chị cũng rất mê Prelude no. 1 in C major của Bach, dạt dào kỷ niệm, trời mưa xuống là không dám nghe bài ấy! Thế thì size 38E sẽ được đổi tên nền nã lại theo Bach nhé? :D

      Delete
    5. Bạn Tiên nói làm e cũng liên tưởng đến mấy cái size áo ngực haha
      Chị có thể lấy 1 câu trong bài hát chị thích đặt tên entry nếu bí từ, vd
      Entry 39: The same old someone that I knew...

      nghe cho nó huyền bí, còn số thì vẫn nên đánh cho dễ theo dõi
      Thế thôi chứ còn nhạc ko lời thì em bó tay

      Delete
    6. G string =)) Chắc lại liên quan đến hình minh hoạ đúng không chị? =)) May mà không có bài nào tên là C string ấy lmaoo

      Rượu vang uống dễ say hơn các loại rượu khác vì sulfites trong men ủ nho nó hại gan chị Tú ạ. Organic wine thì sẽ không có sulfites hoá học thêm vào trong quá trình lên men, nhưng tự nho khi ủ lâu cũng sinh ra sulfites tự nhiên cũng không có lợi cho gan lắm. (Em bán fine foods chị Tú ạ ;)) )

      4-5 ly vodka/martini đã là gì, em uống rượu mạnh thì toàn uống theo shots thôi chứ nhâm nhi kiểu gì cũng 1 ly là xỉn :D Mà em thấy con gái trong Sài Gòn tửu lượng khá đấy chứ chị. Cùng trường em có 2 bé người Sài Gòn, tiệc freshmen ở trường bọn nó bê nguyên chai vodka 1L đến, em uống chắc khoảng 2 ly, còn lại bọn nó uống hết thế mà không nôn phát nào :o

      P/S: Anh B có phải Song Tử không vậy chị ;))

      Delete
    7. @ D N: Gợi ý của em rất dễ thương, lấy lời bài hát mình thích đặt tên cho những entry có liên quan đến Bach hay Mozart là ổn, khỏi phải G hay C string cho mệt ;)

      @Thùy Tiên: G string với hình minh họa nào hả em? Hôm nay chị mới học được vụ C string từ em đấy nhé, chứ hồi xem Magic Mike thì chỉ biết được đến banana hammock thôi =)).

      Em bán fine foods, vậy hôm nào em chia sẻ thêm về vụ ấy cho chị em nhé. Năm nay chị quyết tâm thanh lọc cơ thể, nhưng chị cảm giác mọi người đang lạm dụng việc detox và các sản phẩm trên thị trường cũng tràn lan chẳng biết đường nào mà lần.

      Chị thì chẳng biết gái SG tửu lượng cao đến đâu, có lẽ cũng tùy đối tượng thôi em nhỉ. Hồi ở VN chị chẳng biết đến bia rượu là gì, chị hay bị chàng trêu chị là "cheap date" :)

      P/S: Em Thùy Tiên gạ gẫm chị từ hồi mới quen chị tới giờ vụ cung hoàng đạo của anh B, chị vừa "tra sổ" thì thấy đúng Song Tử, nhưng có lẽ là Song Tử cuối mùa, có lai tạp một ít Cự Giải thì phải. Thế nhé, tối nay ngủ ngon nhé em ;)

      Delete
    8. Em đang nghĩ không biết anh B giải thích vụ G string cho chị thế nào ;)) Chị Tú phải đợi đến lúc xem Magic Mike mới biết cái kia á :o Cách đây hơn chục năm em nhớ có một phim tên Borat thì phải, cái anh chàng đóng vai chính đã mặc bộ đồ này rồi mà :-s

      Detox giờ nhan nhản và các sản phẩm detox chủ yếu là marketing thôi chị ạ. Về vấn đề này thì có nhiều thứ để nói lắm. Mẹ em làm Dược, cũng biết một chút về Đông y, và sau này bạn bè em làm Y cũng có mấy người nên em biết một chút đủ dùng. Em nghĩ vấn đề này nên msg FB sẽ tiện hơn.

      Hồi em làm việc ở Sài Gòn thì thấy các chị em cùng công ty tửu lượng rất khá. Một tối đi ăn mỗi người uống 3-4 ly bia nhẹ như không. Em thì thực sự lúc nào phải có hứng lắm mới dùng đến rượu, chứ bình thường có khi cả năm em chẳng động đến một giọt! Chồng em cũng hay đùa em là "cheap date" vì em ăn uống đơn giản và đi ăn hàng cũng chẳng gọi rượu, chỉ gọi "plain water" haha

      Delete
    9. Ặc ặc, em làm chị nhớ Borat rồi, nhưng khi ấy chẳng biết nó có cái tên tao nhã như thế =)). Anh ấy giải thích rằng cây đàn guitar có sợi dây ở giữa, rất mảnh gọi là G string ;), which is true but not what he meant earlier of course!

      Vụ bia bọt SG thì chị nghĩ có lẽ vì người SG uống bia hay cho rất nhiều nước đá, trời lại nóng nên bia tan đá nhanh và do đó loãng đi nhiều. Chị nhớ mỗi khi gọi cocktail, chị thường dặn bartender cho ít rượu thôi (trong khi bình thường khách thường thích nhiều rượu) khiến chúng nó cứ trợn mắt nhìn mình như người ngoài hành tinh =)).

      Delete
  2. P/S: Chuyện hai anh chị hẹn hò rồng rắn cả buổi, cuối cùng ngủ trên ghế sofa có khi đã thành giai thoại chuyện hài của bác J và các bạn đúng không ạ? =))

    ReplyDelete
    Replies
    1. J tế nhị chắc chẳng buôn chuyện "hai trẻ" với hội bạn của bà ấy đâu, vì thi thoảng chị vẫn gặp họ. Nhưng với bà bạn thân Phyllis thì chắc chắn là có :)

      Delete
    2. Sao chị Tú không thử đặt tên các entry bằng tên các bản nhạc/bài hát gắn bó với kỷ niệm ấy hả chị? Nghe sẽ dễ thương hơn là đánh số thế này :p

      Delete
    3. Ý hay đấy em, hồi đó chị đánh số má là để bạn đọc dễ theo dõi. Hay là vừa đặt tên theo nhạc vừa đánh số đề? :D

      Âm nhạc là một yếu tố không thể tách rời khi chị viết loạt bài này, bạn đọc nếu mở nhạc lúc đọc thì mới cảm nhận trọn vẹn cảm xúc nhân vật và bối cảnh câu chuyện. Đúng là âm nhạc làm sống động hồi ức, không có nó thì chị cũng chẳng viết được nhiều đến thế này. Sau này sẽ có một entry chỉ xoay quanh một bài hát, rất dễ thương ;)

      Delete
    4. Em nghĩ có số thì dễ theo dõi, nhưng đặt tên thì lại dễ thương, vừa đặt tên theo nhạc vừa đánh số có vẻ là một ý kiến hay chị ạ!

      Nhà em thì vụ hôn đầu tiên là lúc hết phim Robin Hood bản cũ, trên nền nhạc Everything I do, I do it for you của Bryan Adams. Sau này mỗi lần trên radio phát bài này là chồng em lại quay sang chớp chớp mắt nhìn em đắm đuối =))

      Delete
    5. Chà chà, xem phim xong, nghe bài ấy của chàng lãng tử Bryan Adams rùi mi nhau lần đầu thì quả là "ấn tượng đến từng khoảnh khắc" nha! Thường chỉ có phụ nữ mới nhớ những chuyện lãng mạn như thế, chồng em vẫn còn nhớ quả ấy thì dễ thương quá đi :)

      Delete
    6. Chồng em cũng Song Tử cuối mùa, như anh B :)

      Delete
    7. Thảo nào câu chuyện này làm em Thùy Tiên nhớ đủ thứ ;)

      Delete
  3. Nhà em thì anh chồng e toàn giành cắt móng các loại cho e từ hồi quen nhau tới giờ :)

    Đây là couple romantique nên chị vừa cắt vừa mân mê bàn tay anh ý. Chứ chồng e mà thấy e móng dài ra, ổng cầm tay ổng rờ thấy là tự động xách kềm ra bảo vợ : Đến giờ cắt móng heo rồi :))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vợ chồng son nên có khác nha, đàn ông mà giành cắt móng tay cho bạn gái là sến đúng quy trình rồi còn gì :D. Mà chị xem ảnh vợ chồng em, thấy chàng thì xinh giai, nàng thì beach body bốc lửa thế mà em bảo vợ chồng em biết thân biết phận, dìm hàng nhao là shao nhỉ? :D

      Delete
    2. Thanks chị, mà em cũng thuộc diện tròn người, được cái có tăng cân nhiều thì tay vẫn thon, còn eo thì cũng gọi là tàm tạm ko tăng nhiều

      Delete
  4. Hai người cứ vờn nhau mãi nhỉ :-). Anh chàng này cũng khéo build up temptation & suspension :D. Mình có hai con trai, chả biết dạy sao để tụi nó thành gentlemen nữa.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mình nghĩ tính cách được hình thành từ nature and nurture, mình dạy là một phần, bản tính từng đứa cũng góp phần lớn nữa. Hay là mình cứ dạy chồng gallant với mình cho con nó bắt chước, he he, vậy là tiện cả đôi đàng ;-).

      Delete
    2. Nói chuyện gentlemen. Mình để ý cái này mình dạy chắc không hiệu quả bằng chồng dạy tụi nó. Mình có anh bạn có thằng con trai tuổi mới lớn, hồi đó nó 17 tuổi. Anh bạn tình cờ thấy text của thằng con với một đứa con gái, thấy "bốc mùi" quá nên anh ẩy nói chuyện với nó ngay. Anh ấy bảo nó, làm đàn ông là phải biết giữ khoảng cách, tôn trọng bạn gái, có những cô không biết tự trọng nhưng không có nghĩa vì thế mà mình cũng hùa theo cợt nhả, như thế làm mất tư cách của chính mình. Nói nhẹ nhàng vậy thôi mà thằng con vỡ ra, xin lỗi con bé kia và nghiêm túc lại liền!

      Delete
    3. Tụi teenagers nó xúm lại là profanities bay nháo nhào, có mặt mình thì tụi nó nói năng nhẹ nhàng lịch sự lắm, quay lưng là thôi rồi! Mình không bắt tụi nó phải như mình vì văng tục đôi khi cũng là cách xả stress rất hiệu quả. Hy vọng là qua tuổi này tụi nó sẽ nhập tâm những cái "biết rồi, nói mãi, khổ lắm" của mẹ nó. Bà Jacqueline did a great job với anh con trai.

      Delete
    4. Hi hi mình cũng nghe bạn bè có con tuổi teen nói vậy. Nhưng chuyện đó chắc cũng bình thường. Thời tuổi teen mình ở cùng xóm với những đứa bạn lêu lổng nên chúng nó văng tục khá thoải mái, bản tính mình hiền và lại bị/được giáo dục khá nghiêm nên không bị ô nhiễm, nhưng là ở trước mặt người lớn thôi, chứ mình nhớ có một giai đoạn cứ lén lút đến chơi ở nhà một con bạn, hai đứa văng tục thoải mái với nhau cho xả, xong, về đến nhà trước mặt người lớn mình lại ngoan hiền như tiểu thư =)). Mà cái chính là tụi con trai văng tục với nhau thì không sao, nhưng không được văng tục trước mặt con gái, như thế cũng là gentlemen rồi. Chị của mình có thằng con 18 tuổi, sau hơn chục năm tụng kinh ra rả thì một ngày tự dưng nó thay đổi và nghe lời mẹ đó Lan. Vậy thôi cứ cố đi ha :D

      Delete
  5. @All: À, hôm nay chắc chị em mê mệt xem đám cưới hoàng gia Anh rồi phải không? :-)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cô dâu đẹp xuất sắc. Em rất thích đoạn hoàng tử nhìn thấy cô dâu từ xa, trông vừa xúc động vừa hãnh diện, rất là dễ thương. Em xem từ đầu, đến đoạn một ông mục sư Tin lành từ Mỹ sang bắt đầu giảng đạo về tình yêu và những điều răn của Chúa là em té. Bác mục sư này diễn giải hùng hồn như thanh niên đa cấp, sợ quá o_O

      Delete
    2. Mình già thật rồi, chả ngó ngàng gì đến chúng nó cả :-)

      Delete
    3. @Thùy Tiên: Ôi chị thích hình ảnh ấy lắm. Ánh mắt hoàng tử xúc động, yêu thương, hãnh diện khi nhìn cô dâu từ xa, hai người quả thực rất ư là deeply in love. Cô dâu đẹp tự nhiên, xuất sắc, tự tin, nói chung là perfect!

      Vụ ông mục sư đó thật là thảm họa, chị tua cho nhanh đoạn đó vì thấy quá đà.

      @NguyetLan: Già hay không là do suy nghĩ của mình thôi nhé bạn ;). Má chồng mình gần 8 xập mà vẫn tơm tớp xem hai lần luôn đó! =))

      Delete
    4. Nhìn hai người yêu nhau mình cũng thấy hạnh phúc cho họ, chỉ nhỉ. Cặp đôi này không kiểu cặp đôi hoàn hảo như William-Kate nhưng không hiểu sao em lại thích hơn đôi kia. Cảm giác họ "người" hơn, ít "kiểu cách" hơn sao ấy.

      Delete
    5. Chị cũng có cảm giác dân chúng ái mộ cặp Harry-Meghan hơn cặp kia vì họ gần gũi, giản dị dễ thương hơn. Nhìn hai người hạnh phúc ngời ngời với nhau mình cũng hạnh phúc theo :). Chị rất thích đoạn hai người thề thốt và trao nhẫn cho nhau, trông rất chân thật và yêu thương. Nhưng buổi lễ kéo dài lê thê quá, thật là tội cho cô dâu chú rể!

      Delete
  6. Em cũng đang định nói ^^. Hôm nay e có hẹn đi ăn trưa với cô bạn. Vừa ngồi ăn mà nó cứ mở điện thoại ra xem livestream đám cưới nên mình cũng được update hình ảnh tí.
    Nó dí cho em xem đúng cái đoạn mà 2 người đang đi xe ngựa để chào dân chúng. Có kị binh cưỡi ngựa đi đằng trước và dân chúng chào đón 2 bên. Nhìn như trong mấy bộ phim cổ tích ấy, ui chao là đẹp
    Chị em thấy váy cô dâu thế nào ạ, em thì ko thích 2 cái tay áo vì nó làm người cô dâu bị to. Còn lại trông nhẹ nhàng đơn giản nhã nhặn

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị cũng thích đoạn hai người lên xe ngựa đi chào dân chúng. Tội cho mẹ cô dâu, ngồi đó một mình không bạn bè, bà con thân thích suốt buổi lễ, trông bà ấy có vẻ cô đơn quá.

      Váy cô dâu thì chị thấy hoàn hảo, đơn giản, trang nhã, classy. Dáng cô ấy đẹp quá, chị lại chẳng thấy fault nào do chiếc váy cưới mang lại cả ;)

      Delete

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...