Tuesday, August 29, 2017

La La Land


Lâu lắm mình mới được xem một phim tình cảm nhẹ nhàng dễ thương mà nội dung lại đúng ngay sở thích số một của mình nữa.  Mình chưa xem Moonlight, vốn đã giật giải Oscar cho “Best picture”, nhưng sau khi xem La La Land thì mình thấy nó cũng rất xứng đáng giật giải này.  Xem phim xong, mình như được một bữa no nê tinh thần, sau một thời gian dài mình vô tình bỏ đói nhu cầu tinh thần vốn rất háu ăn của mình!  Thỏa mãn từ thị giác với những hình ảnh sống động đầy màu sắc, cho đến thính giác với bao nhiêu bài nhạc hay, đặc biệt thể loại jazz cổ điển, và nhất là cảm giác về một câu chuyện tình lãng mạn dễ thương.  Phim tình cảm nhưng hoàn toàn không hề có một cảnh sex, thậm chí không có cả một nụ hôn, đòi hỏi người xem phải cảm nhận tình yêu của họ qua âm nhạc, màu sắc, và những diễn tiến phim hơi khác thường, đầy chất nghệ thuật.  Phim musical như thế này có lẽ thuộc dạng kén người xem.  Nhớ lần đi xem “Black swan”, “Easy virtue”, hoặc “Les Misérables”, mình đã nghe lõm bõm từ một vài khán giả nhận xét rằng phim thật “kỳ quặc”, trong khi mình thích đến nổi gai ốc, khi hết phim mà vẫn còn ngẩn ngơ vì nhạc quá hoành tráng!  Lần xem La La Land này là xem DVD ở nhà, nên sẽ không đạt được hiệu ứng âm thanh cần thiết so với xem tại rạp, nhưng mình thấy cũng rất ok. 

Xem phim xong lại suy nghĩ và lại hoài cổ.  Tại sao Seb (Ryan Gosling) lại phải là một nghệ sĩ dương cầm, và lại đam mê jazz đến điên cuồng như thế?  Cảnh Seb và Mia ngồi trên chiếc piano bench và hát cùng nhau “City of Stars” trong khi Seb đệm đàn và Mia vừa hát vừa cười khúc khích cứ làm tim mình loạn nhịp cả lên, tưởng như đang xem lại một khúc phim chiếu chậm của quá khứ.  Mia không hề thích jazz, nhưng vì yêu Seb nên cô cố gắng tìm hiểu về nó và khuyến khích Seb nên tiếp tục theo đuổi niềm đam mê ấy, thay vì “bán linh hồn” cho một band nhạc hoàn toàn không liên quan gì đến jazz nhưng lại giúp Seb kiếm tiền.  Seb cũng ủng hộ Mia hết mình trong việc tự biên tự diễn một vở kịch mà cô ấp ủ, vì theo anh, nghệ sĩ chỉ có thể sáng tạo thành công khi làm những gì họ thích chứ không phải những gì họ được đặt hàng.  Nội dung về sự trăn trở cháy bỏng đến đau đớn giữa một bên là được sáng tạo và bên kia là nhu cầu kiếm sống của những con người nghệ sĩ này cũng chẳng có gì mới, nhưng cách thể hiện trong La La Land lại rất độc đáo và mới lạ, khiến người xem được trải nghiệm một cái nhìn hoàn toàn mới về một đề tài rất cũ.  Tiếc là mình đã không đi xem ở rạp, để thứ nhất là được hưởng thụ hiệu ứng âm thanh cho một phim tràn đầy âm nhạc như thế này, thứ nhì là lại “nghe ngóng” từ khán giả, xem có ai chê phim là “kỳ quặc” như những lần mình xem phim dạng musical như những lần trước hay không .

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...