Tuesday, August 9, 2011

Nước lọc

Những người đàn bà như họ bị gọi là “nước lọc”. Họ không xấu nhưng không đẹp, không ăn bám cũng chẳng kiếm bộn tiền, không đần độn nhưng chẳng thể gọi là sắc sảo, cắm cúi làm vợ, đẻ con, vật lộn với đủ loại kế hoạch xoay quanh căn bếp, vườn nhà và lũ nhóc.

 

Khổ nỗi, những người đàn bà “nước lọc” lại hay vớ được các chàng “rượu mạnh”- hay ho, vững chãi và giỏi kiếm tiền. Các chàng đủ khôn ngoan để hiểu rằng cái giống nước lọc ấy tuy nhạt nhưng lành và mát: tưới vào cây - cây tốt, đổ vào gạo - gạo thành cơm, pha trà, uống thuốc đều cần tới cả. Cái giống nước lọc, đựng vào đâu cũng được, dùng gì cũng tiện, lại chẳng phân biệt sang hèn, dễ xin dễ kiếm, dễ dùng, dễ bỏ, không đòi hỏi, cũng chẳng cầu kỳ.

 

Các chàng cũng hiểu, những nàng thông minh thường khó lường, những nàng tài hoa thường ẩm ương, những cô chân dài thường yêu đồ hiệu- ghét việc nhà, còn những người đàn bà vừa ngoan hiền chịu khó, vừa xinh đẹp quyến rũ, vừa giỏi giang thông minh, vừa nọ…lại vừa kia thì… vô cùng hiếm. Mà đã hiếm, thì khó tìm, và dù đã tìm được, chắc gì có được, dù đã có được, chắc gì giữ được trong tay. Thế nên, các chàng rượu mạnh quyến rũ, mạnh mẽ ấy thường chọn yêu đương và chung sống với một “nước lọc” biết an phận, biết xây tổ và chăm con cho mình.

 

Khổ nỗi, vẫn biết nước thì tinh khiết, vừa mát lại vừa lành, nhưng mà uống độc vị cả đời thì cũng chán. Thế nên các chàng thi thoảng vẫn lén lút rủ nhau chuyện này chuyện nọ. Nhẹ thì la cà cà phê, chè lá, phởn phơ thì bia hơi, hăng tiết thì vào bar uống cocktail hay về quê chơi quốc lủi. Các chàng nghĩ bụng, mấy bà “nước lọc” có biết thì cũng chỉ sôi lên sùng sục như canh quá lửa rồi lại nguội dần, cùng lắm thì đá đổ bình trà, đập tan hũ mật, hấm chỗ này, hứ chỗ nọ, chứ còn lâu mới dám đụng tới rượu quý của mình. Mà các bà “nước lọc” cũng chẳng có gan “ông ăn chả, bà ăn nem” vì sợ bị tóm và cũng chẳng dám đánh ghen vì sợ “xấu chàng hổ ai”. Các chàng biết là nước đã ở trong chum thì sợ bị san ra vại, đã ở dưới suối thì sợ chảy vào mương; biết là nước có sôi tung tóe thì rồi sẽ nguội, nên họ cứ hết trà lại rượu, hết cà phê lại mật ong.

Chớ có lầm!

 

Hơn 1 nửa những người bị các chàng rượu mạnh hào hoa và các nàng “cocktail” sành điệu gọi là “nước lọc”, thực ra là vodka loại nặng, hoặc chí ít cũng là quốc lủi mẻ đầu. Họ chọn phận “nước non” chỉ vì một chữ “tình”. Vì họ yêu cái người đàn ông họ lấy, vì họ biết rõ nếu họ cũng sóng sánh lóng lánh như các em “cocktail” xinh đẹp giỏi ỡm ờ, thì ai chăm cha mẹ già, ai nâng niu con dại, ai giữ bếp lửa hồng, ai lên- ai xuống cùng ai; nếu họ cũng bon chen trồi trổ vì tiền vì danh, cũng lồng lộn áo xống với tình nhân, thì ai trồng cây vun luống, ai che nắng, ai hứng mưa.

 

Các chàng cứ tưởng mấy bà thì chả biết gì về xã hội, chẳng rành gì những trò hoa lá của đàn ông, và chẳng bao giờ dám buông tay thả vỡ những gì mình nâng hứng. Họ không biết, đa phần những người đã có bản lĩnh sống ngoài vòng bon chen thì đều là những người bon chen rất giỏi. Những người đã hết mình gìn giữ hạnh phúc, thì sẽ không bao giờ tiếc nuối khi phải buông tay. Những người đàn bà không màu mè, xanh đỏ, lại thường đằm thắm ấm áp. Họ chọn sống cuộc đời “nước lọc” vì họ biết rõ họ muốn gì và được gì từ đó, chứ không phải vì họ đần đụt hay kém cỏi mà không sống được đời”cocktail”.

 

Họ quên mất rằng, mỗi lần sôi sùng sục, bắn tung tóe, là một lần nước bị làm đục, bẩn hay biến chất. Nước không còn tinh khiết nữa, mà có vị ngang ngang. Nước không còn mát lành nữa, mà có mùi thạch tín.

Thế nên, muốn “nước lọc” luôn mát lành, thì rượu mạnh ơi, xin đừng sóng sánh!

 

(sưu tầm) - Cám ơn em Ruby đã cho sao chép

13 tháng

Con trai từ hồi 3 tháng đã biết giải quyết vấn đề rồi. Hồi đó con còn nằm ngửa, chơi với những con thú bông treo lủng lẳng trước mắt, chân thì đạp lòi chòi, làm thế nào mà cái khung treo bị lệch đi và tuột xuống dưới, nên tay con với ko tới được nữa, hai tay huơ ko xong, con ngừng một hồi, suy nghĩ, rồi con dùng chân với, khều, đá trúng được con thú thì cười mừng rỡ .

Một tuổi, con vẫn bò, nhưng nhanh nhẹn "đi" khắp nhà. Hôm nọ con làm mẹ hoảng hồn khi thấy con bắc ghế trong bếp của mẹ, leo lên và với lấy vật gì đấy đặt trên mặt bếp. Hèn gì mà trước đó mẹ thấy con cứ loay hoay vịn vào tủ bếp và với tay lên.

Một tuổi, con cầm điều khiển tắt đèn, mở quạt trong phòng ngủ của mẹ, hí hửng lắm. Giờ thì lại leo trèo trong phòng khách, để tắt đèn mở quạt bằng công tắc rất bài bản. Hôm nọ con ngồi lúi húi chơi trong phòng khách, trời chạng vạng tối, mẹ mở đèn, thế mà con ngước nhìn lên, rồi nhìn sang cái công tắc đèn. Con biết liên tưởng rồi nhé!

Con cũng bắt đầu mở những ngăn tủ "mới" trong bếp. Mẹ nói "mới" là vì trước đây con chỉ mở đúng 2 cái ngăn con thích nhất. Khi nào vào bếp thì bò xăm xăm đến đúng 2 cái ngăn ấy, mở ra, lấy bột, đồ khô, đồ hộp của mẹ ra chơi, gặm, cân đo đong đếm, chán thì bỏ đi, lâu lâu lại cất vào tủ cho mẹ rồi mới đi (vụ này thì hơi hiếm, nhưng không phải không có. Mẹ phải tích cực dạy con vụ này rồi). Giờ thì con lại mở cái ngăn tủ mẹ đựng nồi niêu soong chảo, đồ hộp, trà, cà phê, kiểm tra kỹ lưỡng lắm.

Con có mốt mới là lôi hết khăn bếp của mẹ trong ngăn kéo nhỏ dưới cùng ra, rồi leo vào trong, ngồi. Mẹ đang loay hoay làm bếp, nhìn qua đã thấy con ngồi gọn lỏn trong ấy, ngồi chồm hổm, hai mắt giương lên ngắm mẹ. Mẹ nhìn mà phát phì cười, con giống y như con ếch con đang ngồi trên lá sen lá súng trong hồ 

Mười ba tháng, con chơi xe điều khiển thành thạo. Xe này là quà của ngoại. Ngoại thương, ngoại nhớ con nên ngoại cứ hay gửi quà cho con. Con bấm nút, xe chạy tưng, con cười khoái trá. Xe bị kẹt trên thảm không chạy tiếp được, con bò đến, bốc nó lên, kéo ra khỏi thảm, rồi lại bấm điều khiển cho xe chạy vo vo!


Con hay đủn cái ghế nhỏ mẹ dùng để leo lên lấy đồ trên tủ cao trong bếp. Khi thì vừa bò vừa đẩy, giờ thì vừa đẩy vừa đi. Đỡ tốn tiền mẹ mua xe tập đi cho con . Con đẩy đi ngang ghế mẹ, bị kẹt, con gọi "mama mama", giọng rất không vừa lòng. Mẹ phải kéo ghế ra cho con đi qua thì con mới chịu. Chó con của mẹ lớn quá rồi!

Thursday, August 4, 2011

Lần đầu làm mẹ

Thế là sau 9 tháng 10 ngày hồi hộp, mong ngóng, lo lắng, hồi hộp, mơ mộng, nôn nao, v.v. và v.v., thằng / con bé ấy đã chính thức chào đời và làm bạn với mình 24/7 

Lần đầu làm mẹ, dĩ nhiên là chẳng có kinh nghiệm gì, đành phải nghe theo sách vở, tham khảo kinh nghiệm bạn bè, người thân, rồi mang về áp dụng cho con mình.

Điều quan trọng là, không phải em bé nào cũng giống em bé nào. Các bé hoàn toàn khác nhau. Khác nhau từ cơ địa, sức khỏe, nết ăn nết ngủ, cho đến tính tình, sở thích. Và cũng vì thế, áp dụng kinh nghiệm của người khác với con mình cũng phải qua vài thử nghiệm, rồi chọn lọc biện pháp thích hợp nhất cho bé của mình, và cả cho mình nữa. Cho nên, nếu đã áp dụng kinh nghiệm của bạn bè truyền cho mà vẫn không thành công, các mẹ đừng buồn, đừng nản. Hãy biết chấp nhận bé của mình theo cách riêng của bé.

Chẳng hạn, sách vở chính quy luôn dạy rằng khi cho bé ăn, phải giúp bé chỉ tập trung vào việc ăn, không được tạo thói quen cho bé vừa ăn vừa chơi không tốt. Nhưng có những bé cực kỳ hiếu động, không thể kiên nhẫn ngồi đủ lâu trên ghế để ăn cho hết bữa, dù cho mẹ có đút nhanh đến đâu. Gặp phải trường hợp này, mẹ phải lựa chọn: hoặc là phá vỡ quy tắc, cho bé một món đồ chơi nào đó để giúp bé ngồi yên và ăn hết phần ăn; hoặc là cứ bất di bất dịch theo lời khuyên ấy và chấp nhận việc bé ăn không đủ phần. Ở đây không có phương pháp nào đúng hay sai, mà là tùy vào cá tính và mục đích của mẹ mà lựa chọn cho hợp.

Các bà mẹ thường hay lo mỗi khi thấy con mình thua kém các bé khác cùng tuổi. Con bé hơn, con chưa biết ngồi, chưa bò, chưa đi, con ăn ít, con kén ăn, con khó ngủ, v.v. trong khi con nhà ABC đã đi đứng, đã biết làm trò thế này thế khác, ăn được chừng này mỗi bữa. Đó là nỗi lo chính đáng, và rất tự nhiên. Bản năng làm mẹ là lo lắng về tất cả ~ gì có liên quan đến bé yêu của mình! Tuy nhiên, nếu mẹ có lo gì về con, hãy hỏi ý kiến bác sĩ của bé. Nếu bác sĩ không quan ngại, thì mẹ cũng nên yên tâm. Điều quan trọng là bé khỏe mạnh, tăng cân đều đặn so với tạng người của bé, rồi những lần kiểm tra sức khỏe định kỳ sau đó, bác sĩ sẽ có những lời khuyên hữu ích cho mẹ.

Mình đã qua rồi cái thời cứ lo lắng về con.

Wednesday, August 3, 2011

Miệng lưỡi đàn ông

Đàn bà yêu bằng tai!

Hôm kia mình mới nhắc lại cho chồng cái lời có cánh mà chồng nói với mình khi mới yêu, chồng giật mình rồi cười khoái trá, không ngờ chồng đã từng miệng lưỡi đến thế!

Còn mình, cũng không ngờ vẫn nhớ như in cái câu ấy, dù đã quên rất nhiều câu quan trọng khác, nhất là ~ câu thề thốt khi đăng ký kết hôn

Mình rất thích khi lần nọ mình nói "xin lỗi" với một anh, và anh ấy ghé vào tai mình thì thầm hỏi "về việc gì?" . Các anh ấy biết tỏng mình xin lỗi về việc gì rồi, nhưng lại cứ quá cool như chẳng để ý, ghét thế :-D

Vẫn nhớ một anh chỉ vì nhớ ~ gì anh ấy đã nói với mình. "If you say my eyes are beautiful, it's because you saw your beautiful reflection in them". Anh ấy nói câu này với mình khi hai đứa ngồi uống nước và nghe Whitney Houston hát bài "If you say my eyes are beautiful" (nguyên thủy câu theo sau là: it's because they're looking at you - anh chàng thì biến tướng lại như trên).

Phim "thập diện mai phục" cứ hay nhắc đi nhắc lại câu "yêu người cũ ba năm không bằng chỉ ba ngày với người mới". Với anh này cũng thế. Chỉ có ba ngày ngắn ngủi quen biết nhau, nhưng ấn tượng về nhau thì vẫn còn rất đậm đà, vẫn làm mình lưu luyến thật nhiều so với mối quan hệ ba năm với người trước.
Khi biết mình sắp sang Mỹ, anh đã vội vàng cho mình số điện thoại. Số này mình vẫn còn lưu trong máy, nhưng chẳng bao giờ gọi. Mình cũng chẳng cho anh số của mình, vì biết chắc rằng anh rất mong được nói chuyện với mình sau chừng ấy năm. Anh hơi buồn khi biết mình đã đến chơi thành phố nơi anh ở nhưng vẫn không liên lạc với anh. Anh mừng khi mình đã "yên bề gia thất" và có một thằng cu kháu khỉnh. Anh ham con, nhưng vợ anh thì không muốn đẻ. Anh tiếc ...

Anh là người đầu tiên và duy nhất khiến mình mất ngủ khi xưa.

Vì những điều anh đã nói với mình!

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...