Wednesday, April 11, 2018

Soft landing, good job Mr. Pilot!

Trưa nay khi đang ăn trưa với chồng, tự dưng ông nhìn mình ngỡ ngàng, bảo rằng "trông em rất đẹp, em đã làm gì đấy?" Giận quá. Tức là ông hỏi mình đã dùng thủ thuật gì để trông được như thế, đúng là dở hơi, nếu đang cưa gái mà hỏi ngờ nghệch thế thì gái nào ngã. Haizz. Nhưng thôi, ông vẫn còn có chút lương tâm mà khen vợ với một thái độ rất "thành tâm" thế thì vợ cũng chẳng thèm chấp. Còn vụ đã làm gì ấy hả, là mình hứng chí quẹt thêm mascara sáng nay, thế nên mắt long lanh hẳn ra chứ không kèm nhèm như thường lệ, té ra lại được chồng khen. Chẳng bù với ông con trai gallant 7 tuổi của mình. Luôn xem mẹ như thần tượng, hôm nào mẹ diện đẹp là ngẩn ngơ nhìn mẹ và khen mẹ không tiếc lời. Phải thế chứ, mới không uổng công tã bỉm và công sức phụng sự ông trong từng ấy năm trời.

Mình lang thang nói chuyện khen chê là vì nó có liên quan đến vụ mình đi máy bay tuần rồi. Chuyến bay đêm từ Cali về nhà, mất hơn 5 tiếng, đường bay về bão bùng tưng bừng khiến cho người hay say tàu xe như mình cũng bão tố phong ba tơi bời luôn. Nhưng khi sắp bước ra khỏi máy bay, gặp anh phi công và dàn tiếp viên đang đứng gần cửa và chào hành khách, mình vẫn nhớ "việc phải làm", mình bước đến chào và cám ơn anh phi công về chuyến bay tốt đẹp và chúc mừng anh đã cho máy bay hạ cánh êm ái. Chàng phi công trẻ ấy khi nghe người khác khen mình về phi vụ "hạ cánh êm ái" là mặt sáng bừng, cười tươi như hoa xuân, sung sướng cám ơn ngược lại mình! Mình tủm tỉm cười trong lòng. Nghề phi công có hai việc quan trọng chính quyết định kinh nghiệm và kỹ thuật lái, đó là lúc cất cánh và hạ cánh. Đặc biệt là hạ cánh. Cho con chim sắt cồng kềnh hạ cánh êm trên đường băng với tốc độ vài trăm km giờ không phải chuyện đùa, thế nên căn cứ vào độ êm của việc hạ cánh thì hành khách có thể đoán biết được trình độ và kinh nghiệm lái của người phi công, và không có món quà nào vô giá hơn việc xác nhận kỹ thuật lái của anh ta bằng một lời khen chân thành và cụ thể như thế. Thường thì ít ai biết hoặc nghĩ đến việc ấy, cho nên phi công rất ít khi được đón nhận lời khen mà họ rất xứng đáng được nhận.


Mai đây em lớn em làm phi công, 

Bay cao hơn nữa anh ơi biết không, 
Em thích bầu trời anh phi công ơi, 
Em thích bầu trời anh phi công ơi!!!

(Tự dưng trong lòng chợt nhớ tới bài hát hồi cấp một, hí hí)

6 comments:

  1. Chị ơi, em đoán chị từng là tiếp viên hàng không phải ko ạ? :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Anh phi công cũng hỏi chị câu hỏi ấy :-). Hồi nhỏ chị từng mơ ước được làm tiếp viên hàng không, đơn giản là vì như thế sẽ có cơ hội đi đây đi đó, chủ yếu là đi nước ngoài, miễn phí! May mà giấc mộng tan tành, chứ với sức khỏe èo uột như chị mà bay quần quật thế chắc sau một tháng là giải nghệ luôn :-)))

      Delete
  2. Chị thật là tinh tế quan tâm đến người khác

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn em. Chị cảm thấy những con người đóng góp nhiều nhất cho xã hội lại là những đối tượng hay bị quên lãng nhất, trong khi xã hội lại có thói quen tán tụng những thứ hào nhoáng ảo. Thế nên chị rất thờ ơ với giới showbiz mà chỉ quan tâm đến những con người thực tế như anh phi công này thôi :-)

      Delete
  3. I've thrown away my toys, even my drum and train. I wanna make some noise, with real life aeroplanes.
    Bà nghe Good ship Lollipop của Shirley Temple đi bà. Tôi nghêu ngao bài này suốt, ông chồng tôi chán đời nhưng chả làm gì được tôi hehe.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ôi, bài hát dễ thương thế mà chồng chán đời vợ là chán đời làm sao :-))). Bà vẫn còn nghêu ngao hát thế là tốt rồi, tâm hồn vẫn còn ướt át lắm, chồng nên mừng :D

      Delete

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...