Thursday, April 26, 2018

Giáng Sinh xưa - Em sẽ trốn khi anh đuổi tìm ...(34B)

“Xin chào! Tôi có thể giúp được gì cho cô không?” 

Một giọng nam vừa cất lên bên cạnh. Vừa thoáng thấy một đôi ủng to bè vừa bước đến trên thảm cỏ xanh, khi tôi ngước lên thì đã thấy một cậu học viên trong bộ quân phục hải quân rằn ri màu xanh biển đang nhìn tôi và mỉm cười thân thiện. Tôi nhíu mắt nhìn vì cậu ấy đứng về phía mặt trời đang lặn, rồi lồm cồm tìm cách đứng dậy thì phát hiện ra chân mình đang tê rần rần, bàn chân đau như bị kim chích râm ran. 

“Chào anh!” Tôi cố không nhăn nhó vì đau chân mà trả lời thật thân thiện. “Đúng lúc quá, tôi đang cần được giúp đây. Tôi cần tìm một người, hôm nay anh ấy dạy học và họp tại đây.”

Cậu chàng vẫn mỉm cười, gỡ kính đen ra và hỏi tôi chi tiết về người tôi đang cần tìm, và tôi đau khổ nhận ra rằng ngoài một cái tên, cấp bậc và mô tả nhận dạng, tôi chẳng biết phải nói gì thêm về B và những hoạt động trong ngày của anh ở đây cả. 

“Tuần này có rất nhiều sĩ quan về đây họp và dạy học, và họ đang ở khu bên kia.” Vừa nói, cậu ta vừa đưa tay chỉ hướng tòa nhà xa vời vợi, và chỉ đường cho tôi đến đấy, đó cũng là lúc tôi cảm thấy mặt trời như đã tắt lặn hoàn toàn và nhấn chìm mọi hy vọng mong manh của mình. Cậu ta nghĩ gì thế? Chỉ đường và còn đưa một tấm bản đồ mini cậu vừa vẽ cho một phụ nữ, nhất là … phụ nữ dốt định hướng như tôi? 
Thấy tôi có vẻ bấn loạn về cái bản đồ ấy, cậu như chợt hiểu, lại mỉm cười đầy thông cảm, rồi gọi vào điện đàm, nhờ một cậu bạn khác đưa tôi qua khu bên ấy. Tôi thở phào. 

“Cám ơn anh thật nhiều. Nhân tiện, canteen có ở gần đây không? Tôi muốn mua nước uống.”
“Canteen?” Cậu lại cười. 
“Cafeteria.” Tôi chỉnh lại, và cậu tiếp tục mỉm cười. 
“Tôi hiểu ý cô. Chắc cô từng sống hoặc đi học ở Anh quốc?” 
“Tôi ước như thế!” Tôi cười ngạc nhiên. 
“Tại tôi nghe cô nói giọng Anh và dùng từ cũng của người Anh.” Anh ta vẫn nhìn tôi bằng một vẻ thích thú. 
“À, đó là vì tôi học tiếng Anh theo giáo trình của người Anh, và với thầy cô giáo cũng người Anh.” Tôi giải thích, cảm thấy mến chàng trai thân thiện này.

Cậu ấy lại buôn thêm vài chuyện bâng quơ khi biết tôi vừa đi thăm New York quê cậu, tỏ vẻ hài lòng khi thấy thái độ hớn hở của tôi về chuyến đi. Buôn một hồi thì bạn của cậu ta cũng vừa bước đến, cũng quân phục rằn ri xanh biển, miệng cười tươi rói. Sau khi gửi gắm tôi cho bạn mình, anh chàng tôi gặp đầu tiên cũng không quên dặn bạn mình vụ nước uống cho tôi. Trời ạ, đàn ông trẻ vừa giỏi vừa lịch sự gallant như thế này, lại còn đẹp ngời ngời trong bộ quân phục ấy thì thảo nào lũ con gái chẳng thích. Tôi suy nghĩ, mình có thể nào làm mai Vivien cho một trong hai cậu này được chăng? Cậu nào thì hợp với Vivien hơn? Tôi cảm thấy mến cậu đầu tiên hơn, nhưng cá tính của tôi và Vivien rất khác nhau, có lẽ người tôi thích thì chưa chắc đã hợp với nó. 

“Cô gặp may đấy, tôi sắp hết phiên trực ở đây và sẽ đi sang khu bên kia.” Anh chàng mới đến cất giọng ồm ồm khiến tôi hơi giật mình khi suy nghĩ của mình vừa bị cắt ngang đột ngột. 
“Phiền quá, cám ơn hai anh thật nhiều!” Tôi vừa nói vừa đưa mắt nhìn cả hai, lòng không khỏi thừa nhận sự may mắn đặc biệt của mình.
“Không có chi!” Cả hai đồng thanh trả lời tôi. 
“Cô có cần tôi mang giúp cái ba lô này cho cô không?” Anh chàng vừa hỏi tôi vừa đưa mắt nhìn xuống chiếc ba lô của tôi lúc này vẫn còn nằm lăn lóc trên cỏ. 
“Nếu anh không phiền về màu hồng của nó!” Tôi đùa và chẳng có ý định nhờ cậu ấy xách ba lô giúp mình. 
“Nếu phiền thì tôi đã không ngỏ ý giúp cô!” Vừa nói cậu ta vừa cúi người xuống cầm ba lô của tôi lên, sẵn sàng bước đi khiến tôi bối rối và cả quyến luyến, rồi nhanh chóng vẫy tay chào tạm biệt chàng trai kia và nhanh chóng đi theo anh bạn mới này. Đúng là tác phong quân đội, làm gì cũng nhanh chóng, gọn gàng, hiệu quả. Tôi phải vừa đi vừa như chạy mới đuổi kịp cậu ấy.

.

Đám học viên vừa túa ra khỏi lớp học cũng đúng vào lúc chúng tôi vừa đến nơi. Nathan, tên của cậu bạn mới, dặn tôi đứng chờ trong khi cậu đến hỏi thăm và tìm B giúp tôi. Cậu ấy làm việc khá bài bản, trước khi đưa tôi đến đây, cậu đã gọi điện lên văn phòng và hỏi chi tiết về lớp học mà B sẽ dạy hôm nay, thế nên chúng tôi may mắn đến đúng nơi cần tìm. Nhưng khi Nathan quay lại, nhìn nét mặt của cậu ấy, tôi biết đã có việc chẳng lành. 

“Tôi rất tiếc, nhưng ngài Đại úy đã rời lớp học chừng mười phút …” 

Tôi chỉ chực khóc. Chỉ mới bốn giờ ba mươi mà anh đã xong việc rồi ư? Đúng là trò cút bắt, lần đầu tiên tôi chủ động chơi trò này thì đã thất bại thảm hại. Rồi tôi sẽ phải làm gì đây? Tôi có đủ tiền mặt để trả taxi về nhà không? Nếu không đủ thì tôi sẽ phải làm sao hả trời! Lòng tôi đang rối bời thì lại phải chứng kiến một lũ con trai chừng vài chục mạng vừa chạy bộ ngang vừa “a lê hấp”, hò hát gì đấy rất náo nhiệt hừng hực khí thế khiến tôi càng hoảng. Trong vô thức, tôi khẽ nép mình sau lưng Nathan như tìm kiếm một vật chắn trước cả rừng gươm mà tôi vô tình là bông hoa lạc lối rơi vào. Cậu ta bối rối nhìn tôi đầy thông cảm. 

“Tôi rất tiếc …” Nathan lại tìm lời an ủi tôi. “Tôi có thể giúp gì cho cô nữa không?”
“Tôi đang lo không biết phải về nhà bằng cách nào …” Nói đến đây thì tôi cảm thấy giọng mình bắt đầu run run và hơi nghẹn.

Nathan không trả lời tôi mà lại đứng thẳng người, nghiêm trang đưa tay phải lên ngang thái dương chào theo nghi thức quân đội. Tôi ngớ người, chẳng hiểu việc gì đang xảy ra, rồi tôi quay phắt ra sau và va vào một vật vừa êm vừa ấm, và vừa thân quen, gần gũi. Vật ấy, với đôi mắt xanh biếc cũng quen thuộc, đang nhìn xuống tôi, dịu dàng, nồng ấm. Tôi suýt hét lên vì mừng rỡ, chỉ muốn quàng vai bá cổ và ôm ghì lấy anh, có lẽ tôi sẽ làm thế nếu đang ở một nơi khác. Nhưng nơi đây thì không thể, thế nên tôi cứ trân người ra nhìn anh và mỉm cười vui sướng. Anh cũng chào lại Nathan theo đúng nghi thức, rồi lại nhìn tôi, ánh mắt rạng ngời.

“Có lẽ nhiệm vụ của tôi đến đây đã chấm dứt?” Nathan mỉm cười hỏi tôi, rồi liếc nhanh sang B.
“Tôi phải cám ơn cậu như thế nào đây?” Anh cười tươi, vỗ vai Nathan. 
“Rất hân hạnh được phục vụ, thưa sếp!” Nathan lại đứng thẳng, ngực hơi ưỡn, hai cánh tay khép chặt vào hai bên hông khi lễ phép trả lời B.
“Tôi nghĩ mình có thể cảm ơn anh bằng việc này!” Vừa nói, tôi vừa nhanh chóng thò tay vào ba lô lấy giấy bút ra, nguệch ngoạc ghi tên Vivien và số điện thoại của nó vào một trang trong quyển sổ tay rồi xé tờ giấy ra đưa cho Nathan. Cậu ta sửng sốt chẳng hiểu gì, và B cũng có đôi mắt hình viên đạn khi phải chứng kiến việc ấy. 
“Nếu anh chưa có bạn gái, anh nên gọi cho cô ấy!” Tôi nói gọn lỏn, cố làm ra vẻ cool và tự ngạc nhiên với chính mình khi giọng tôi sặc mùi tự tin như thế vì trong lòng cảm thấy rất hồi hộp. Mặc kệ, có thể tôi sẽ chẳng bao giờ gặp lại cậu ấy. Hoặc nếu có, đó chắc chắn phải là hệ quả của một kết thúc có hậu cho Vivien. Đằng nào thì cũng tốt cả. 

Nathan bối rối nhận tờ giấy từ tay tôi, rồi mỉm cười. “Cô thật tốt bụng, cám ơn cô nhé. Hy vọng lần này tôi sẽ may mắn!” 

Tôi suýt hét lên lần thứ hai. Lần này là vì tôi hạnh phúc cho người khác, cho Vivien!

14 comments:

  1. Từ trước tới giờ em mà đứng trước trai đẹp là em hay ngại lắm, nói năng lắp bắp, nhất là nhiều trai đẹp cùng 1 lúc như vậy thì càng chếtdở hihi. Vậy nên em hay nói với ông chồng em là với giai đẹp em mới ngại, với anh thì ko bao giờ em ngại gì hết, ổng toàn cho em ăn bợp tai :)
    DN

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vậy là em phải tin yêu chồng lắm mới dám ngang nhiên thổ lộ chuyện ấy với chồng đúng không? :-D. Chị thì không có được sự tin yêu ấy, cho nên lúc nào ông cũng tưởng ông đẹp trai hấp dẫn toàn phần, và vợ ông chỉ biết có mỗi ông và yêu ông nhất quả đất :-)))))

      Delete
    2. Vậy anh nhà chị chắc hồi trẻ hơn cũng thuộc dạng nghiêng nước nghiêng thành chứ vợ chồng tụi em đứa nào biết thân biết phận đứa đấy hết mà, tếu táo dìm hàng nhau hoài á chị

      Delete
    3. Hồi còn trẻ ông có nghiêng thùng đổ gánh không thì chị ko biết, nhưng bây giờ mà ông vẫn có ảo tưởng đó thì mới mệt cho mình :-)). Nhưng đúng là ba chồng chị thì rất đẹp trai, đẹp giống tài tử điện ảnh xưa. Hồi ông bà đi honeymoon, khách sạn đã dành hẳn chế độ VIP treatments vì tưởng ông là James Garner :-). Em cứ google "young James Garner" thì ra ảnh ông ấy, rất giống.

      Delete
    4. Ui tớ bon chen comment cái, đẹp trai quá đi

      Delete
    5. Uh, trai đẹp vang bóng một thời của Hollywood mà!

      Delete
  2. Chị ơi chị có ảnh bìa báo Mực Tím hả chị? Vậy chị có phải "me" nào ko? Chị viết văn hay vậy chắc cũng một thời "Vòm me xanh"?

    P

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị xin đính chính là không phải ảnh bìa ngoài mà là ... bìa trong em ạ, và chụp với các bạn chứ không chụp một mình. Cứ sến đúng cái kiểu đám học trò áo trắng ngồi ghế đá sân trường và đang say sưa đọc báo Mực Tím :-)))).
      Hồi đó chị chỉ thích thể loại văn nghị luận, chứ phân tích và sáng tác văn học thì chị lại không ổn lắm. "Vòm me xanh" hình như chỉ chuyên về sáng tác văn học là chính, chị không phải "me" nào trong đó em ạ :-)

      Delete
  3. Đọc đến đây hồi hộp quá, như xem phim Hàn thế này <3
    Chị ơi nhanh nhanh ra phần tiếp cho mọi người hóng với ạ!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Phim Hàn cũng chưa hấp dẫn bằng, em nhé :D. Đùa thế, đôi khi mình nghĩ lại thấy những vụ việc ấy còn dramatic hơn cả phim!

      Delete
    2. Em thấy giống phim Hàn vì các entry đều bị cắt đúng đoạn hồi hộp nhất, thật là "đang hay thì đứt dây đàn" lmao
      Anh B này giống kiểu đàn ông Xử Nữ nhưng moon sign Bọ Cạp quá đi :p

      Delete
    3. Về đoạn này thì quả đúng giống phim Hàn :P.
      Chị thì không biết về đàn ông Xử Nữ, đoạn nào khiến em nghĩ như thế nhỉ? :)

      Delete
    4. Đàn ông Xử Nữ dáng thường cao, gầy, lean & muscular, kỹ tính, tỉ mỉ và thích phục vụ người khác, sống rất lý trí. Về ngoại hình thì đàn ông Xử Nữ đặc trưng có Keanu Reeves ấy chị. Theo dõi từ đầu câu chuyện thì thấy cách tán tỉnh của anh ấy rất giống đàn ông moon sign Bọ Cạp, kiểu possessive obsessive và hơi control freak, kín đáo, bí ẩn, bề ngoài lãnh đạm nhưng thực ra lại lãng mạn hết thuốc chữa =)). Nhưng cũng có thể moon sign anh ấy là Cự Giải, vì đàn ông moon sign Cự Giải rất thân với mẹ, có xu hướng thần tượng mẹ và có xu hướng tìm người yêu/bạn đời giống với mẹ của mình.

      Anh B có vẻ bị hấp dẫn bởi tất cả những gì ngoại lai, lại thích đi lại (trong công việc), nên cũng giống Nhân Mã nữa.

      Em thì đoán là trong birth chart anh này kiểu gì cũng phải có Xử Nữ. Nếu không phải sun sign thì cũng là moon sign, ascendant hoặc midhouse Xử Nữ :p Anh chị hợp nhau và như kiểu có giác quan thứ 6, có thể sun sign của người này là moon sign của người kia, hoặc ascendant của người này là sun sign người kia, kiểu thế chị ạ.

      P/S: Anh B hoàn hảo quá, đến giờ vẫn chưa thấy lộ khuyết điểm gì :)) Chính vì điều này khiến em nghĩ đến Xử Nữ đầu tiên vì họ cực kỳ kỹ tính, dù bên ngoài có thể trông đơn giản và dễ tính.

      Delete
    5. Ôi, gặp đúng nhà chiêm tinh học và tướng số học đây! Em phân tích chí lý quá chừng, xem ra chàng lai tạp nhiều tính cách của các cung hoàng đạo khác nhau nhỉ.

      Chàng luôn hoàn hảo có lẽ vì mình đã quá yêu nên trong tâm trí mình khi nghĩ đến chàng chỉ toàn là selective memory bias :-))). Nói đến lãng mạn hết thuốc chữa, mọi người chuẩn bị tinh thần nhé, đúng là hết thuốc chữa thật đấy :-)))

      Delete

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...