Sunday, November 29, 2015

29/11/2015


Tuần trước cả nhà đi mua sắm Giáng Sinh, chồng hứng chí tha về nhà bộ xếp hình 1,000 mảnh, báo hại mình ăn ngủ không yên, cứ có chút thời giờ rảnh là nhào vô xếp.  Thằng con trai lăm le đến "giúp", bị mẹ cảnh báo không cho đến gần, vì tìm đỏ mắt mới được một mẩu, nó huơ tay một phát là mất công toi.  Đến ngày thứ hai, ông chồng gàn cũng nhào vô giúp vợ.  Thức rã rời đến 1g sáng mới đi ngủ.  Đến sáng hôm sau, mình lại lân la đến tìm tìm xếp xếp, chồng chịu ko nổi cũng tham gia, báo hại thằng con bị bỏ lăn lốc tự chơi một mình rất tội.  Ban đầu mẹ bảo nó mang bộ xếp hình của nó ra chơi cạnh ba mẹ, nó xếp được 1/2 thì chán, lân la đến mượn mẹ cái iPad để tập đọc tập vẽ gì đấy.  Xếp hình từ 10g sáng đến 1g trưa, lưng mỏi, mắt mờ, đầu ong ong, vợ chồng già quyết định nghỉ.  Sang đến sáng ngày thứ ba, mình ngủ nướng đến 8.30 sáng, đi xuống nhà thì nghe cha con nó reo hò vì đã hoàn tất tuyệt tác.  Con trai khoe đã xếp được hơn chục mảnh.  Thở phào, thôi từ đây tôi lại được sống bình thường.

Nói chuyện hai vợ chồng nghiện trò xếp hình lại làm mình liên tưởng đến cặp vợ chồng nào đấy hồi lâu lâu cũng nghiện game điện tử, có con sơ sinh mà bỏ đói không cho ăn, không thay tã ... mới thấy tác hại ghê gớm của cái nghiện.  Thôi mình cứ hướng đến những cái nghiện lành mạnh, tránh xa những cái nghiện xấu ác cho đời nó lành.

Sáng thứ Bảy, ăn sáng và nghe Tchaikovsky.  Lơ đãng nhìn ra bờ sông, liên tưởng đến những con thiên nga trắng muốt thanh thoát trong vũ điệu Swan Lake vi diệu, lòng bồi hồi không khỏi thương tội cho nước Nga một thời hoành tráng, vĩ đại.  Mình nói với chồng, "anh này, em nghĩ với tiềm lực tài nguyên thiên nhiên, nhân lực khủng, cộng với cái nền lịch sử văn hóa đồ sộ của mình, nếu không vướng vào cái họa Bolshevik mà có một minh quân tài giỏi thì nước Nga có lẽ đã có thể đánh bại Mỹ trên nhiều phương diện ấy chứ nhỉ!"  Ông chồng mình cũng đồng ý, mặc dù ông rất tự hào về nước Mỹ của ông :-D.  Quanh đi quẩn lại lịch sử thế giới, cuối cùng thì con người cứ hoại diệt tan hoang lẫn nhau cũng chỉ vì hai chữ "tham" và "ngã" (ego).

Haizz, tối qua mình đi xem Spectre, có một cảnh thằng vai u thịt bắp đánh một thằng khác cũng trong bọn để giành ghế, cuối cùng nó dùng hai cái móng sắt bấu vào mắt của thằng kia.  Man rợ quá, dù hai thằng đều ác, nhưng nếu người thứ ba cũng hoan nghênh cách thức xử nhau man rợ giữa người với người như thế thì ... trong khi cả rạp lặng đi sau cảnh ấy thì có hai bàn tay vô duyên nào đấy vỗ vào nhau, nghe thật lạc lõng!




No comments:

Post a Comment

Happy Valentine's day!

Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...