Năm cuối đại học, tôi đi làm thêm ở công ty của anh - một công ty quảng cáo tư nhân do anh và nhóm bạn thành lập. Khi ấy tôi chẳng hề biết rằng trước khi mở công ty ra làm ăn riêng như thế này, anh từng để tóc dài, râu quai nón, mặc quần jeans rách, chơi guitar lead trong ban nhạc rock MĐ khét tiếng trong giới sinh viên thời của anh.
Tôi khá e dè với mẫu người ấy. E dè bởi vì xa lạ. Khi ấy tôi nhỏ tuổi nhất công ty nên tôi cũng được mọi người cưng chiều nhiều nhất. Ngoại trừ anh. Anh không cưng chiều tôi kiểu trìu mến như của những người khác. Tệ hơn, anh xem tôi như một đứa trẻ. Ngây thơ, ngoan hiền, đặt đâu ngồi đó. Đại loại như thế.
Cho đến một ngày ...
Liên hoan tất niên. Dĩ nhiên sau khi ăn uống nhậu nhẹt thì karaoke. Tính tôi vốn nhút nhát nên hầu như chẳng bao giờ hát ở những tụ karaoke như thế này. Anh là dân chơi nhạc bài bản, vừa đệm đàn vừa hát cho ban nhạc thời trước, nên cũng chẳng màng lắm đến karaoke. Mọi người thay nhau hát, tôi và anh chỉ ngồi chơi. "Em có biết hát không? Chẳng bao giờ anh thấy em hát." - "Có." - "Ý anh hỏi là em hát có hay không? Hay chỉ là biết hát?" - "Hay hay không là do người khác nhận xét mới khách quan chứ!" - "Vậy là em đang khiêm tốn?" - "Em chưa nói gì về bản thân mà!". Anh hơi khựng lại với những gì anh đang nghe và thấy về tôi. Lần đầu tiên.
Đám cưới một người đồng nghiệp trong công ty diễn ra trong không khí trang trọng và ấm cúng. Tôi đánh son màu đỏ ớt, viền thật đầy môi, chân đi giày cao 12cm, tóc xõa và rối tự nhiên, không chải. Tôi làm thế là vì anh. Anh thích phụ nữ đánh son đỏ và đi giày cao ngất ngưỡng. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi làm hai việc ấy, cùng một lúc, nên tôi hơi căng thẳng. Champagne nổ tưng bừng, rượu rót tràn đầy ly, lại thêm một lần đầu nữa của tôi. Lần đầu tiên tôi uống rượu.
Chuếnh choáng hơi men, tôi lờ đờ thấy anh nháy mắt với tôi khi bước lên sân khấu cùng các chiến hữu trong ban nhạc năm nào. Rồi anh phát biểu gì đấy tôi không nghe rõ vì cảm giác lo âu hồi hộp cộng với men rượu đã làm chủ các giác quan của tôi khi ấy, nhưng tôi lại có cảm giác mọi người đang quay sang nhìn mình. Rồi tôi không nghe thấy gì nữa, ngoài những ca từ phát ra từ miệng anh. Và cả ánh mắt đắm đuối ấy nữa. Nó như nuốt chửng lấy tôi trong suốt thời gian anh hát. Anh đệm đàn guitar rất thong thả.
.....
We go to a party and everyone turns to see
This beautiful lady that's walking around with me.
And then she asks me, "Do you feel all right?"
And I say, "Yes, I feel wonderful tonight."
I feel wonderful because I see
The love light in your eyes.
And the wonder of it all
Is that you just don't realize how much I love you.
...
Tối hôm ấy trên đường về, tôi hỏi anh đã nói gì trên sân khấu trước khi hát, anh trả lời "anh nói anh muốn hát tặng cho cô gái đi với anh tối nay!" Rồi anh thì thầm "em đẹp lắm, em biết không?". Bình thường, tôi không thích những lời khen thẳng tưng thậm chí có phần sỗ sàng như thế, nhưng ở bên anh, tôi cứ luôn như con mèo ngoan ngoãn. Khi ấy tôi có biết lời bài wonderful tonight nên tôi hiểu cảm giác của anh đêm ấy, và cũng hiểu những gì anh muốn nói với mọi người tại bữa tiệc. Và cả với tôi.
P.S. Hôm qua đang tập trung cao độ trong lớp yoga ở tư thế chổng mông lên trời, đầu chúi xuống đất, nhấc chân khỏi mặt đất và cân bằng cơ thể trên bàn tay áp dưới đất thì nghe bài này từ máy của thầy. Thế là lan man nhớ đến người cũ, ko còn tập trung gì được nữa. May mà không ngã lăn kềnh ra đất
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Happy Valentine's day!
Tình hình là Valentine năm nay mình đành lỗi hẹn với vụ ra sách GSX, là bởi vì nhà xuất bản làm việc theo kế hoạch từ đầu năm nên muốn nhét ...
-
Người Tàu di dân ở Mỹ dạy con theo 2 kiểu hoàn toàn khác biệt. Nhóm thứ nhất vẫn giữ "nếp nhà", kiểu dạy con của TQ đại lục. Tức l...
-
Đàn bà yêu bằng tai! Hôm kia mình mới nhắc lại cho chồng cái lời có cánh mà chồng nói với mình khi mới yêu, chồng giật mình rồi cười k...
Dễ thương quá chị . Tình yêu ngọt ngào.
ReplyDeleteCam on ban Tu da ke minh nghe chuyen ngay xua...de thuong qua ah. Tan rat thich bai nay
ReplyDeleteđúng là khi nhớ lại chuyện cũ thấy lòng cũng hơi bâng khuâng hihihi
ReplyDeleteuh, T vốn đã rất thích bài này, cho đến khi đc nghe người ấy hát thì nó thành kỷ niệm đẹp luôn :-D. Bữa nào bạn Tần cũng kể chuyện ngày xưa cho mình nghe nhé :-D
ReplyDeleteÔi đúng là kỹ niệm đẹp thật chị nhỉ
ReplyDeleteuh, mười mấy năm rồi đó em :-)
ReplyDeleteNy lâu lâu cũng nhớ lại những người cũ, hoặc xém là người cũ, vẫn còn thấy cái cảm giác ngọt ngào khi nhớ lại những kỉ niệm xưa. Chắc bạ T mình cũng vậy ?
ReplyDelete:P
Mối tình rất lãng mạn !, thèm được như vậy .
ReplyDeletehok ngờ bạn Tú mình lỡn mợn quá chừng...tình đầu ngây thơ và đẹp hen ! :)
ReplyDeleteKN TY cua em nhe nhang, de thuong nen nho dai hen !!! Bai hat do lyric cung hay nua.
ReplyDeletee k ngo chi tu cua ngay xua lai hon nhien nhu thê,that do chi,e cam nhan la rat khac so voi bay gio mac du e chua gap chi
ReplyDeleteSweet!!!!
ReplyDeletede thuong và lang man :)
ReplyDeleteDễ thương ghê em à.
ReplyDeletehị hị...em chờ tiếp tập 2 ........
ReplyDeleteSao cậu lại làm được tư thế yoga kia nhỉ, tớ chỉ nghe tả thôi đã thấy với tớ là điều không thể rồi.
ReplyDeleteThế còn chuyện anh bụi phủi thích đàn bà đánh son đỏ và đi giày cao gót kia, rồi cuối cùng kết thúc dư lào?
lãng mạn quá mẹ T oi...em thich bài hát này, nhưng cũng rất kết bản cover của Babyface, ngọt ngào vô cùng ấy
ReplyDeleteLãng mạn quá chị ơi, rồi làm sao mà lại dẫn đến happy ending với papa của Skye ha chị?
ReplyDeleteEm cứ ngỡ mình đang đọc tiểu thuyết về 1 chuyện tình. Chuyện cũ của chị thật lãng mạn và đẹp nữa :)
ReplyDeleteHahaha, lau lau ban T cho ra 1 entry chat luong ghe... Hihihi
ReplyDeleteSo sweet !!!
ReplyDeleteDe thuong qua me Skye a
ReplyDeletehom nay e lai vao nghe lai bai nay, e cung co ki niem voi nguoi xua nhugn k dep bang chi, chi don gian la e va nguoi ay luc truoc uong o Yoko tren duong Nguyen Thi Dieu do chi, quan nay hang dem deu co ban nhac choi rat hay, e an tuong nhat la bai nay ne
ReplyDeleteNgot ngao qua di Tu, cong them bài hat hay nua, An cung thich bai hat nay lam
ReplyDeleteuh, thì cũng phải còn cảm xúc mới viết lại được chuyện xưa chứ bạn Ny nhỉ :-)
ReplyDeleteuh đôi khi nhớ lại những chuyện êm đẹp thời trước cũng giúp mình giải một mớ stress trong hiện tại :-)
ReplyDeletehihi, uh, chỉ có tui là ngây thơ thôi, còn người kia thì ... ;-)
ReplyDeleteem rất thích lời của bài hát này, nó nhẹ nhàng nhưng lột tả được cảm giác hạnh phúc tận cùng của nhân vật chính :-)
ReplyDeleteôi, khi mình 20 tuổi thì sẽ khác xa với hậu ba mươi chứ em :-)). Nhưng bản chất thì sẽ ko thay đổi. Chị nghĩ bản chất chị hiền và dễ tin người. Bây giờ vẫn vậy :-)
ReplyDeletebà này hôm nào phải viết bổ sung cho CPLHK những chuyện tương tự thế này cho tôi sang hóng hớt với nhé :-D
ReplyDeletecám ơn bạn :-)
ReplyDeletemà sao hồi đó em ko nghĩ nhiều về nó chị ạ! chắc khi mình nhìn lại chuyện xưa với cái nhìn của một người đang sống trong nhiều thực tế khác nhau thì lại thấy nó đẹp hơn bình thường? :-D
ReplyDeleteuhm ... wonderful that night thì kết thúc đêm hôm ấy luôn rồi em ạ :-D.
ReplyDeletethật ra tớ chỉ sắp đạt được tư thế đó thôi, vì đang loay hoay tập trung cao độ mà. Khi vừa cố nhấc chân lên khỏi sàn thì lại nghe bài này, công dã tràng :-))
ReplyDeletecòn vụ kia thì anh ấy cầu hôn khi tớ 21 tuổi, tớ sợ quá vì mình còn quá trẻ, lại nghĩ anh ấy quá tây, chắc ko hợp với tớ (hihi), nên ... :-))
chị ko nhớ có nghe bản cover của babyface ko, chị xem trong nhaccuatui.com thì thấy có nhưng chị ko chọn vì chị thích cái bài nguyên thủy này cho nó khớp với câu chuyện của mình :-)
ReplyDeleteôi, chàng này là sân ga đầu tiên, còn papa của Skye là bến đỗ cuối cùng ... quãng đường ở giữa dài lê thê em ạ :-D
ReplyDeletewow, chỉ một câu chuyện nhỏ mà nghe giống tiểu thuyết diễm tình diễm lệ hả em :-). bây giờ nhớ lại thì chị thấy lãng mạn, chứ đêm hôm ấy chị ko suy nghĩ / cảm giác đc nhiều, đầu óc lâng lâng vì rượu mà :-)
ReplyDeletehay là bữa nào bạn G lén anh dược sĩ kể chuyện xưa cho bạn T nghe nhé :-)
ReplyDeletecám ơn bạn:-D
ReplyDeleteuh, bây giờ nếu chị "lâm" vào câu chuyện ấy thì chắc chẳng còn cảm giác gì nữa, đầu óc đã trở nên quá lão làng thực dụng mất rồi :-((
ReplyDeleteà chị có biết quán Yoko, và cũng từng hay đến đấy với một anh ... khác :-). Cũng một câu chuyện nho nhỏ dễ thương :-). Quán này vẫn còn hoạt động hả em? Hồi về VN, tiếc là chị ko có dịp đi lại những quán nhỏ chị thích nữa :-(
ReplyDeleteType nghệ sĩ thì hấp dẫn nhưng lấy chồng thì không hấp dẫn lắm cũng OK há !
ReplyDeleteem nghĩ đàn ông hay đàn bà mà thuộc type nghệ sĩ thì tốt nhất mình dùng làm người tình rồi thôi, chứ vướng vào cả đời thì khổ lém :-D
ReplyDeleteEm nghĩ đúng đó. Một người bình thường sẽ nghĩ đến tình yêu, tổ ấm, chu cấp, che chở ... Còn người nghệ sĩ thì điên lắm. Anh thì có 70% normal, 30% artistic , nên nhà cũng vui vui khi anh nổi máu điên !
ReplyDelete=)) em thích câu kết cuối của chị thế. Chị Tú xinh đẹp post ảnh hồi trẻ lên cho mọi người ngắm đi. Chị có vẻ đẹp rất lady và sâu lắng, nhưng lại lạnh lùng và kiêu kỳ, đến em nhìn còn thích nữa là các anh :D
ReplyDelete